12 tháng 6, 2015

Cửa hàng bánh ngọt {Chương 11}

- Cửa hàng bánh ngọt Oshima Haruna phần 2 -

【Rốt cuộc thì quan hệ của hai đứa là gì?】Cha thực nghiêm túc hỏi tôi.

【Có lẽ là daughter in law (con dâu).】Tôi như thế trả lời.

【Cái gì gọi là có lẽ?】Cha lại hỏi như vậy.

Tôi trầm mặc hồi lâu, cuối cùng cũng không trả lời.

Bởi vì không hề hứa hẹn, nói rằng nhất định sẽ bên nhau, sẽ chăm sóc cho cậu ấy cả đời. Cái kiểu “ngươi hiểu được ta” ăn ý như vậy, đôi khi sẽ khiến con người ta cảm thấy bất an.

Thế nhưng, mỗi lần mở miệng đều sẽ bị ngăn lại. Haruna kỳ thực rất hiểu tôi muốn nói điều gì.

【Vì sao?】Tôi chỉ duy nhất hỏi qua một lần.

【Cảm giác trở thành gánh nặng của Yuuchan, sẽ làm tớ thấy phiền lòng.】Cậu ấy trả lời.

Haruna đã nói như vậy, có một chút bối rối cùng ôn nhu.

Tôi quyết định cả đời này sẽ trầm mê trong sự ôn nhu ấy.

————————————————————

Rating của tiết mục được trực tiếp đêm giao thừa cao hơn rất nhiều so với dự tính của đài truyền hình, ngoại trừ sức hút cá nhân của Yuko, sự xuất hiện của Haruna đương nhiên cũng rất thu hút. Giám đốc đài truyền hình trực tiếp phân phó quản lý liên hệ với Haruna, hỏi cô có thể hay không đồng ý xuất hiện trên chương trình thêm một kỳ nữa. Điện thoại gọi tới là lúc Haruna đang ở trong cửa hàng, đưa mắt nhìn Yuko đang chơi đùa cùng mấy cô gái trẻ bên cạnh, sau đó mỉm cười từ chối.

“Thật tiếc.” Người quản lý vẫn muốn thuyết phục, “Nếu là Kojima-san, quay trở lại ngành giải trí nhất định sẽ rất có tương lai.”

Yuko xoay người lại, bỗng nhiên hướng về phía Haruna đưa tay làm hình một trái tim, miệng kêu lên “NyanNyan”, ánh mắt rực rỡ tỏa kim quang.

Haruna nhìn Yuko cười. “Tôi chắc là vẫn thích cửa hàng bánh ngọt hơn rồi.”

“Không thể nào.” Người quản lý cảm thấy khó có thể tin được, cho rằng Haruna là đang nói giỡn.

“Rất xin lỗi.”

“… Không sao.”

Haruna tắt máy, Yuko lập tức dán lại nàng, nằm úp sấp trên quầy hàng: “Điện thoại của ai vậy?”

“Bí mật ~”

“Ai ~~~ rốt cuộc là ai vậy a.”

Haruna cúi đầu cười, không để ý tới.

“Ai ~~~~ tò mò quá! Vì sao lại không nói cho tớ biết a!”

Cô gái trẻ bên cạnh hỏi một câu: “Là đối tượng ngoại tình sao?”

“A ~~~~ không được!” Yuko cười lớn, vòng ra phía sau quầy hàng, ôm lấy cổ Haruna.

“Đợi đã, Yuuchan!”

“Yuko tiền bối rốt cuộc là đến đây để làm gì vậy?” Saki từ sớm đã rất muốn hỏi điều này.

Tuy rằng mặc đồng phục của nhân viên phục vụ, thế nhưng cho tới bây giờ cũng chỉ ở trong cửa hàng cùng nữ hài tử chơi đùa mà thôi.

“Biển quảng cáo.”

“Linh vật của cửa hàng.”

“Sủng vật.”

“Quả nhiên đúng là sủng vật rồi, là của Kojima-san.”

“Đúng là rất giống a.”

Các cô gái trẻ không chút để ý tới Saki, ríu rít bàn luận với nhau.

Sủng vật sao?

Saki liếc mắt nhìn hai người ở bên kia quầy hàng, vừa đúng lúc thấy Yuko ôm thắt lưng của Haruna muốn hôn chị ấy. Haruna ngẩng đầu, trong tay cầm thực đơn của cửa hàng, không chút nào để ý đến trò phá rối, tiếp tục làm việc.

…. Là sủng vật bị chủ nhân ghét bỏ đi, đại khái là vậy.

Suốt một lúc lâu sau, Yuko vẫn ôm lấy Haruna, bám dính ở trên người cô từ sáng đến trưa.

————————————————————

Thời gian trước khi Haruna rời khỏi công ty quản lý, rất nhiều người đã nỗ lực liên lạc với cô, nhưng vẫn không cách nào thực hiện được. Thời điểm “Cửa hàng bánh ngọt Oshima Haruna” xuất hiện, cũng không ít quản lý tìm đến gợi ý ký kết hợp đồng, đưa cô trở lại sân khấu. Có người đến tận cửa hàng tìm, cũng có người tìm đến nhà, nhưng tất cả đều bị Haruna từ chối. Mặc dù đối phương đưa ra điều kiện khá thoải mái mà thu nhập cũng rất cao, thế nhưng cô lại không chút do dự từ chối tất cả.

“Thực sự rất đáng tiếc.”

“Không có, tôi cũng không còn trẻ nữa rồi.” Haruna cười đáp lại. “Thay vì vất vả tiêu phí tuổi thanh xuân của mình như thế, chi bằng ở đây làm bà chủ, vừa nhẹ nhàng lại rất thoải mái.”

“A… đúng là có thể nói như vậy, bất quá… chuyện này có liên quan đến Oshima Yuko sao?”

“Cũng không biết nữa.” Haruna khi nghe thấy đối phương nhắc đến cái tên đó, hơi cười rộ lên, nghiêng đầu, “Đại khái là vậy đi.”

“Quả nhiên là có liên quan.” Người kia nói như vậy.

Haruna cười cười, không trả lời.

———————————————

【Yuko tiền bối về với em đi.】Một cô gái trẻ đột nhiên lên tiếng, lời nói cùng ánh mắt thực nghiêm túc.

Yuko tiền bối đang mang bánh ngọt ra cho cô nàng, nghe nói như thế, lập tức nở nụ cười.

【Không được, không được ~】

【Cha em là thương nhân lớn rất giàu có, em sẽ nuôi chị.】

【Ai hắc hắc.】Yuko tiền bối cười rất gian trá,【Nhưng mà không được rồi, bởi vì chị là của riêng Kojima-san mà thôi.】

Haruna tiền bối nhất định là nghe thấy được, bởi vì khi Yuko tiền bối quay trở lại quầy hàng bên kia lén hôn trộm Haruna tiền bối, chị ấy đã im lặng chấp nhận.
——BY Saki


Tôi nghĩ nếu như còn ở chỗ này tiếp tục làm công nữa, không sớm thì muộn cũng sẽ biến thành đồng tính mất.
 ——BY Saki đang rất bối rối.

————————————————————

【Yuko cùng Haruna chỉ cần ở chung một chỗ, sẽ nổi lên một bầu không khí rất khả nghi. Mỗi lần nhìn thấy các cô ấy ở cạnh nhau, tôi sẽ nghĩ ngay, a, đây là tình yêu.】Khi được hỏi, Miichan đã trả lời như vậy.

【Cho nên hai người thật sự là người yêu sao?】

【Ừ… đại khái là vậy…】Suy nghĩ một chút,【Bất quá, gần đây lại không nghĩ như vậy nữa.】

【Vì sao vậy?】

Miichan quay về phía camera, vẻ mặt nghiêm túc:【Bởi vì các chị ấy đã kết hôn.】

【A ha ha ha ha…】Yuuchan nhìn Miichan trong TV dựng thẳng ngón tay cái tán thưởng cô em,【 Miichan GOOD JOB!】

Sau đó lại rướn người qua muốn hôn tôi.

Vì còn đang ngạc nhiên với những gì Miichan nói, không để ý nên đã bị cậu ấy hôn được.

Gần đây, luôn không để ý nên bị cậu ấy đánh lén thành công, ở trong cửa hàng làm trò, nhiều người như vậy cũng không chút nào cố kỵ. Nhìn Yuuchan cười đến thập phần đắc ý, tôi nhịn không được đem hộp bánh trà xanh đặt trước mặt. Bất quá, nửa phút sau khi cậu ấy thương tâm há miệng ngồi nhìn, tôi liền đem bánh trà xanh ăn hết.

Hôm đó, cho đến hết buổi làm, cô nàng cũng không có dám lại trộm hôn tôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét