4 tháng 3, 2013

[Nguyên sang] Tiếng hét kim cương {Chương 11}


Yuko Side

Mặc dù muốn thời cơ tốt cùng tỏ bày, nhưng so với những điều kiện bên ngoài này, trọng yếu nhất vẫn là đem chữ "Thích" từ nơi đáy lòng  truyền đạt cho ngươi hiểu.

Đang chuẩn bị về nhà, chợt bị người ta luôn một mực lẩn trốn - Haruna ngăn tại cửa trường học.

Bởi vì suy nghĩ chuyện bày tỏ cho nên mấy ngày nay luôn là lảng tránh Haruna, vậy nên khi nhìn thấy Haruna, tâm tình hối lỗi cùng xấu hổ liền hợp chung một chỗ, ánh mắt cũng không tự giác trở nên tránh né.

"Yuko!"

"Vâng!"

Không tự chủ được đứng nghiêm nghị, giống như bị thượng cấp gọi đến tên binh lính một dạng.

Haruna biểu lộ phức tạp nhìn mình một hồi, cuối cùng không nhắc đến vấn đề muốn hỏi, đổi lại trở về dáng vẻ ngơ ngác ban đầu, nghiêng đầu nói "Tối nay rảnh không".

"Ha......"

Không hiểu Haruna tại sao lại hỏi chuyện này, cho nên thoáng sửng sốt một chút.

Nhưng là Haruna hiển nhiên hiểu lầm, nàng nhíu mày chu miệng một cái, "Bận rồi sao?"

"Không có."

Liền vội vàng lắc đầu.

"Vậy......"

"Buổi tối cùng đi ăn cơm đi!"

Cất lời sớm hơn Haruna, chẳng qua là mấy ngày lảng tránh Haruna đã cảm thấy giống như rất lâu không được gặp, nhìn vẻ mặt Haruna sống động gần ngay trước mắt, một xung động liền nói ra lời mời, muốn hoàn cảnh tốt một chút cũng không có kết quả gì, thì không bằng tích cực một chút.

"Ha."

Haruna ngơ ngác gật đầu, nhưng nhìn ra tâm tình rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều.




Tiến lên mấy bước tới bên cạnh Haruna, nghiêng đầu hỏi nàng muốn ăn gì, Haruna suy nghĩ một chút rồi nói chúng ta cùng ăn thịt nướng đi.

Nhớ tới một quán bán đồ nướng cũng không tồi, liền đem Haruna mang theo, dọc đường luôn cảm thấy Haruna đang dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái quan sát mình, quay đầu nhìn nàng, nàng lại làm như không có chuyện gì, quay mặt đi hoặc trò chuyện gì đó một chút.

Kỳ quái...... Haruna cũng không có hỏi mình tại sao mấy ngày nay một mực lẩn trốn nàng, chẳng lẽ nhiều ngày như vậy không thấy mình, buổi trưa cũng không cùng nhau ăn cơm, đối với Haruna mà nói, một chút quan trọng cũng đều không có sao?

Nàng không phải là một chút cũng không thèm để ý đến ta đấy chứ, a......

"Yuuchan, lại cau mày nữa kìa."

Haruna ở bên cạnh bĩu môi, nhìn thấy mình hướng về phía nàng, liền đưa tay chỉ vào lông mày của mình.

"Ha...... thế này......” Đưa tay sờ sờ lông mày, lộ ra vẻ mặt cười khổ, ngay sau đó đột nhiên mở to hai mắt, “Haru... Haruna ngươi mới vừa rồi gọi ta cái gì?”

"Yuuchan."

Haruna lại quay mặt đi chỗ khác, nhưng là lộ ra lỗ tai đã biến thành màu hồng a, thoạt nhìn quá đáng yêu, không nhịn được đưa tay sờ sờ, sau đó Haruna rất mất hứng trợn mắt nhìn ta một cái.

Nhưng biểu lộ đó chỉ có thể làm cho người ta cảm thấy rất đáng yêu, một chút xíu lực sát thương đều không có.

Tiếng gọi "Yuuchan" ban nãy thật sự là đã bắn trúng tim ta, thời điểm Haruna dùng thanh âm mềm mại để kêu Yuuchan, cảm thấy buồng tim cũng mau chóng muốn ngừng lại.

Đứng trước quán ăn, Haruna lại một lần nữa kêu Yuuchan, nhưng ngoài cái lỗ tai đã đỏ ra thì chẳng chịu nói thêm câu gì nữa.

Mà sau khi vào trong  quán, lực chú ý của Haruna liền hoàn toàn đặt trên các vỉ thịt nướng, căn bản không muốn để ý tới ta.

Thật muốn nghe một lần nữa a.

Vẻ mặt đau khổ nhìn thực đơn, nhìn Haruna đối diện đang chăm chú vào vỉ thịt nướng, có chút không cam lòng, suy nghĩ một chút, sau đó cầm túi lên, ngồi xuống bên cạnh Haruna.

"Ô?"

"Mấy ngày nay đều không được gần Haruna như thế này..."


Cau mày bày ra biểu lộ đáng thương nhìn nàng.

"Là lỗi của ai?"

Haruna chu miệng một cái.

"Là lỗi của ta." Vẻ mặt nhất thời đau khổ hơn, "Nhưng mấy ngày nay vẫn luôn nghĩ đến Haruna đây."

"......" Haruna giống như lại càng không vui, "Nhớ tới ta làm cái gì? Không phải đang suy nghĩ làm thế nào cùng người mình thích bày tỏ sao?"

"Ơ?!!"

Hoảng sợ, ngây người , buồng tim giống như một cái trống to, tiếng vang lên không ngừng.

Haru... Haru... Haruna tại sao lại biết chuyện này?!

Bất quá, thoạt nhìn giống như không biết đối tượng mình muốn bày tỏ là nàng, a, người nào nói cho Haruna biết đây?

Cúi đầu suy nghĩ một hồi, đối tượng đáng nghi nhất chính là Acchan, có lẽ là đứa nhỏ này nói cho Haruna biết đi.

Chẳng qua động tác cúi đầu suy nghĩ lại khiến cho Haruna hiểu lầm, nàng ở bên cạnh nói "Không thể cho ta biết người đó là ai sao?"

"A, không phải, không phải."

"Bởi vì phải cùng người đấy bày tỏ nên lẩn trốn ta? Cho dù ngươi cùng Haruna nói ra, Haruna cũng sẽ không nói ngươi cái gì đâu."

Mặc dù nói như vậy, nhưng rõ ràng lại cho thấy một bộ mặt vô cùng khó chịu a.

Gãi gãi đầu, không biết phải giải thích thế nào, chẳng qua là lắc đầu nói "Không phải a".

"Không phải vì muốn cùng người khác bày tỏ nên lẩn trốn ta?"

Nghi ngờ.

"Không phải."

Kiên định.

"Vậy tại sao?"

 "Tại......"

Mặt đỏ bừng cũng không thể nói ra ba chữ "Ta thích ngươi", ngậm miệng nửa ngày nhất thời nản lòng, nhào tới cọ cọ trên người Haruna, "Đợi lát nữa sẽ nói cho ngươi biết."

"Ha......"

Haruna gật đầu, vẫn là dáng vẻ không thể nào vui cho được.

Một lát sau lại hỏi, "Vậy thích người khác là thật sao?"

"Là thật......"

"Muốn tỏ tình cũng là thật?"

"Cũng là...... thật."

Giống như có thể dùng mắt thường nhìn thấy trên người Haruna nổi lên khói đen bốn phía, tràn đầy cảm giác nguy hiểm.

Sau này nhớ tới, cảm giác chính mình nhất định là thiếu nếp nhăn ở não. Bởi vì lúc ấy mình cư nhiên thật cao hứng nghĩ "Thì ra Haruna sẽ để ý mình có người yêu hay không đây".

Ý nghĩ trong lòng rất tự nhiên biểu hiện trên mặt, Haruna cau mày, "Nghĩ đến người yêu vô cùng vui vẻ? Miệng cười đến méo cả rồi kìa."

"Nào có đến mức như vậy."

Haruna chu miệng một cái, không thèm chú ý đến lời của ta, cũng không có đẩy ta ra, cho đến lúc phục vụ mang món ăn lên, ta cũng như cũ thoải mái tựa vào trên người Haruna.

Mà sau đó, quá trình nướng thịt có hơi tích cực, một mực giúp Haruna làm cái này làm cái kia, bị Haruna dùng ánh mắt hoài nghi quan sát thật lâu.

"Thời điểm tỏ tình cần ta giúp một tay sao?"

"Sao lại hỏi như thế?"

"Hôm nay, trước thì mời ta đi ăn, bây giờ lại......"

"Vâng vâng, mời Haruna đi ăn, một chút đều không kỳ quái!"

"Mới không phải! Yuko một điểm cũng không phải là người tích cực như vậy!"

"Xin lỗi……mà, sau này sẽ rất tích cực......"  trên giường ấy =]]]]]

"Gạt người." Tâm tình Haruna lập tức xuống thấp, "Không phải sau này sẽ cùng người mình thích đi ăn sao."

"Không có chuyện đó đâu, sẽ một mực phụng bồi Haruna."

Nho nhỏ nói ra, cúi đầu xuống.

Nhưng Haruna giống như không muốn nói nhiều, chẳng qua là yên lặng ăn thịt nướng, trên mặt không có biểu lộ gì.

Vừa ăn thỉnh thoảng lại len lén nhìn Haruna một cái, bị phát hiện lại vội vàng cúi đầu.

Kết quả, toàn bộ thời gian đều không nói chuyện nghiêm chỉnh, vô cùng nặng nề trôi qua.

Kết thúc bữa ăn, sau đó đi ra ngoài, Haruna vẫn im lặng không nói gì.

"Nôn nóng trở về sao?"

Lấy dũng khí nắm lấy tay của Haruna , nhiệt độ thông qua bàn tay truyền tới, ta ngẩng đầu lên nhìn nàng.

"Không có."

Haruna lắc đầu, liếc mắt nhìn bàn tay đang nắm lấy, lộ ra vẻ mặt phức tạp nhưng không có kêu ta buông ra.

"Vậy, theo ta tới chỗ này đi."

"Ừ."

"Không lo lắng ta đem ngươi đi bán sao?"

Dáng vẻ ngơ ngác của Haruna quá mức đáng yêu, không nhịn được nói giỡn.

"Ngươi có thể thử một lần."

Haruna chẳng qua là nhìn ta một cái.

Lập tức biết điều ngậm miệng.

Khác với nhà hàng lần trước Mariko dẫn tới, quán nướng lần này là chỗ ta thường đi, vì vậy cách nhà cũng không xa, mang theo Haruna đến công viên nhỏ gần đó tản bộ.

Mặc dù là công viên vào buổi tối, nhưng vẫn có rất nhiều người đi dạo các kiểu.

Các bạn nhỏ đã bị đưa về nhà, hố cát cũng không còn người.


Dọc đường đi nắm tay Haruna không buông ra, khẩn trương làm nhiệt độ ở tay không ngừng tăng lên, đỏ mặt, cuối cùng cũng đã tới nơi, buông tay ra, đem ấn Haruna ngồi vào xích đu.

"Thế nào? Dẫn ta tới đây chơi xích đu sao?"

"......"

Không trả lời, di chuyển ra phía sau nàng, nhẹ nhàng đẩy nàng, xích đu bắt đầu chuyển động.

Đối với ta mà nói, nơi này chính là nơi khiến cho ta cảm thấy rất an tâm.

Một người rời xa quê lên đây học đại học, tới một nơi mới mẻ tràn đầy cảm giác xa lạ, đến thuê một căn nhà gần công viên nhỏ để nghỉ ngơi, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của mấy đứa trẻ con, liền cảm thấy cả người đều an tĩnh trở lại, thời gian dài dần dần biến thành thói quen, mỗi lần phải đối mặt với những chuyện trọng đại, sẽ đến công viên nhỏ này ngồi xích đu một hồi.

Xung quanh yên lặng, thanh âm người nói chuyện phiếm đều truyền tới, nhưng lại có cảm giác khoảng cách rất xa, đẩy xích đu không nói gì, Haruna cũng không nói gì, nhìn bóng lưng Haruna, trong lòng một lần lại một lần lặp lại "Ta thích ngươi", hình như ngay cả dũng khí cũng từ từ bị lấy đi từng chút một.

Thời điểm hai dây xích đu trở về, nắm thật chặt trong lòng bàn tay, hít sâu một hơi đi tới trước mặt Haruna.

Haruna vẫn như cũ không nói gì, chẳng qua là ngẩng đầu nhìn ta, ánh trăng đem cả người nàng mơ hồ làm thành bộ dáng ôn nhu, cúi người xuống đến gần nàng, giống như có thể nhìn thấy trọn cả bầu trời sao trong ánh mắt của nàng.

Haruna xinh đẹp như thế.

"Ta thích ngươi."

Ngừng thở, nói ra từng chữ một.

Sau đó nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.

心のもやもやが消えて
[Màn sương mù trong tôi tan biến]

大切なものが见えたんだ
[Và tôi nhận thấy những điều quan trọng nhất]

大好きだ 君が 大好きだ
[Tôi yêu em – Tôi rất yêu em]

3 nhận xét:

  1. "Sau này nhớ tới, cảm giác chính mình nhất định là thiếu nếp nhăn ở não" <= oát đờ heo =)))

    vâng đúng là thiếu nếp nhăn ở não đấy ạ =))người ta ghen đến thế rồi mà còn không nhận ra =)))

    trời ơi chap này đáng yêu bà cố cố luôn =)))truyện này tóm lại là đáng yêu đến chết luôn mà =))

    mấy chap trước cũng đáng yêu nữa mà đọc bằng điện thoại nên ngại cmt TT^TT sorry đồng chí Apri nhiều TT^TT

    Ps: khi nào onl thì pm Hip cái nhé, mấy bữa nay không có máy nên chả liên lạc đc gì cả TT^TT

    Trả lờiXóa
  2. Ay dza....chap nay de thuong qa ha pan oi :-[.....
    Ủa mà sao khog thay nkà Atsumina nhĩ ???
    Hóg chap cuoi va 3 chap fụ of au ngen ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình chỉ edit chứ không phải người viết bạn à :)

      Chap cuối cũng đã làm xong rồi nhưng chỉ cái tội làm biếng post thôi. Vì 3 chương phiên ngoại có người nói mình thôi khỏi làm, nên mình cũng để từ từ rồi mới coi có nên đụng tới nó không.

      Có lẽ bạn nhầm lẫn với cái nào chứ trong truyện này không có cp Atsumina. Chỉ có AtsuMari thôi.

      Và trong bolg mình cũng sẽ không bao giờ xuất hiện truyện có cp Atsumina làm cp chính đâu =]]. Bởi cp thứ hai mình ship sau KojiYuu chính là AtsuYuu nên mình sẽ không để chị Chan ngoại tình đâu =]], chỉ trừ khi trong truyện đã có KojiYuu làm cp chính rồi thì tác giả viết thêm AtsuMina, AtsuMari, AtsuMii... mình vẫn sẽ edit.

      Tại tính mình thiên vị Yuuchan :))

      Chúc bạn coi vui vẻ :)

      Xóa