26 tháng 12, 2012

[Nguyên sang] Tiếng hét kim cương {Chương 5}


Lảm nhảm: Xin lỗi ai ấy vì lời hứa tung nhiều hàng, chung quy do buồn ngủ quá nên thôi, tối nhé!

Chương thứ năm

Haruna Side

Cùng nhau chịu cực, có vẻ như rất vui.

Thành thật mà nói, nhà của Haruna cách đây không xa lắm. Nhưng do chiếc ô nhỏ mà mưa lại quá lớn, hơn nữa là hai người cùng đi chung, lúc về đến nhà thì quần áo cũng đã ướt phân nửa.

Đứng trước cửa, cầm chìa khóa mở ra là trong nháy mắt sẽ vào được nhà.

Quên, quên mất một chuyện rất quan trọng.

Nhà Haruna......có chút không thể để người khác nhìn thấy.

"Sao vậy?"

Yuko liếc nhìn người bên cạnh có chút ngẩn người nên lo lắng hỏi.

"Trước tiên, có một chuyện cần nói rõ."

Haruna quay đầu nhìn nàng, chu miệng.

"Ân."

Yuko chau mày gật đầu.

"Khi vào nhà Haruna, tuyệt đối không được chê trách!"

Sau khi được Yuko cam đoan chắc chắn thì mới mở cửa, liền đó, nghe thấy người phía sau hít một hơi thật sâu.

Quả nhiên đã bị hù dọa.

Dù sao, đối với việc dọn dẹp nhà cửa chính là hết sức khổ thân.

Cam chịu tránh qua một bên, để Yuko vào trước.

Yuko vừa nhỏ giọng nói "Quấy rầy", ở bậc cửa cởi giày, nhìn sơ phòng khách, rốt cục không nhịn được quay đầu lại nhìn Haruna, mặt méo xẹo.

"Haruna. Nếu không thích dọn dẹp nhà cửa, ít nhất hãy thuê người khác làm đi, bừa bộn như vầy......"

Nửa câu sau đại khái là "không hiểu sao ngươi còn ở được", nhưng vì Haruna có vẻ rất tức giận, Yuko không dám nói tiếp.

"Không thích người khác đụng vào đồ đạc của ta. Trước kia có thử thuê người dọn dẹp, kết quả là đem đồ đạc cất vào chỗ khiến ta tìm mãi không ra, chỉ thêm bực mình."

Chu miệng, cau mày một cái, đóng cửa rồi đi vào phòng khách.

"Ta giúp ngươi dọn dẹp, thế nào?"

Yuko nhìn mình, lộ ra nụ cười rất dễ thương.

"Ôi?"

Hình như cùng dự đoán được phương hướng phát sinh vấn đề không giống nhau.

"Chẳng qua ngươi nói không thích người khác đụng vào đồ của ngươi a......"

Nhìn quanh phòng khách rồi chau mày lại, Haruna không nhịn được đưa tay sờ lông mày của nàng.

Lúc làm xong mới phát giác mình quả to gan lớn mật, nhanh chóng lùi tay về, nhưng là Yuko đã ngẩn người, trừng mắt nhìn, sau đó "rất nhanh" đã đỏ mặt.

Chung quy chỉ có Yuko xấu hổ, Haruna ngược lại không cảm thấy gì, liếc mắt nhìn căn nhà lộn xộn, nghiêng đầu suy nghĩ một giây. Nếu Yuko giúp mình dọn dẹp lại thì cũng không thành vấn đề.

"Giúp ta dọn dẹp lại đi."

"Ô? Ta đụng vào đồ đạc không sao chứ?"

"Không sao......"

Nhỏ giọng trả lời, trên người đột nhiên cảm giác được một trận lạnh lẽo, mới đột nhiên nhớ tới mình và Yuko vừa mới dầm mưa về, hơn phân nửa quần áo đều đã bị ướt.

"Hay là đi tắm trước đã."

Đẩy Yuko một cái, nàng mới chịu phản ứng lại, sau đó lập tức hắt hơi.

"Ta đem quần áo cho ngươi mượn, ngươi tắm trước đi."

"Hay Haruna tắm trước đi."

Yuko vừa vuốt mũi vừa nhìn Haruna.

"Đã nói là ngươi trước mà."

Cầm quần áo nhét vào tay Yuko, đem nàng đẩy tới phòng tắm, sau đó vào trong phòng thay áo ngủ, thuận tiện sửa sang lại phòng ngủ một chút.

Ai da......

Tối nay chỉ có thể cùng nhau ngủ trên giường, trong nhà cũng không có nệm để trải lên sàn a.

Rất nghiêm túc suy nghĩ chuyện này, quả nhiên cảm thấy rất xấu hổ.

"Tắm xong rồi."

Rất lễ phép gõ cửa phòng ngủ một cái, sau đó mới bước vào.

Trong nháy mắt có chút siêu cấp động lòng.

Áo thun đó vốn mình mặc cũng đã rất rộng, huống hồ Yuko lại nhỏ con.

Nhìn qua giống như một đứa trẻ, tóc ướt nhẹp, ngẩng đầu hướng mình cười rất tươi, nhưng lại có cảm giác ánh mắt ấy đang ngượng ngùng nhìn mình.

"Vậy......Haruna có thể vào tắm rồi."

Lại còn đỏ mặt cúi đầu.

Nghi ngờ liếc nhìn Yuko một cái. Mình so với lúc trong nhà hàng chỉ có thể nói là bết bát hơn, dầm mưa làm tóc nhớp nhúa, lớp trang điểm cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, hoàn toàn không hiểu Yuko xấu hổ cái gì.

Mới chợt nhận ra, thay đổi duy nhất, chính là đã thay áo ngủ.

Nhưng áo ngủ nhìn cũng rất bình thường.

Nghi ngờ liếc Yuko một cái, đầu nàng lại cúi thấp hơn. Không suy nghĩ nữa, vừa cầm quần áo vừa nói "Ta đi tắm", rời khỏi phòng.

Nước nóng xả xuống người, cảm giác như bên trong cơ thể dần ấm lên, nhẹ nhàng thở phào, cảm thấy mình ý tứ hơn, tắm so bình thường cũng nghiêm túc hơn. Xong xuôi, liền đem khăn lông cùng mọi thứ dọn lại, thời điểm thoa kem dưỡng da mới nhớ tới nên hỏi Yuko có cần hay không. Mở cửa, vừa định mở miệng kêu nàng một tiếng, liền bị cảnh tượng trong nhà làm cho hết hồn.

"Yuko?" Ra khỏi phòng tắm nhỏ giọng kêu lên một tiếng, tiếp đó đã nhìn thấy một đống tạp chí nằm giữa nhà, một vóc dáng nhỏ nhắn quay đầu lại, "Thế nào lại để đây?"

"Tạp chí của Haruna quăng bừa bộn khắp nơi này, thu xếp gọn gàng lại nhìn thoáng hơn nhiều. Đợi lát nữa dọn xong rác, phòng khách tự động sẽ trở nên sáng sủa thôi."

Yuko đứng lên lau nhẹ mồ hôi trên trán, lộ ra nụ cười.

Nắm chặt lọ kem dưỡng trong tay, trong lòng có chút cảm giác không giải thích được, mấp máy môi cong lên, "Không phải là lại làm cho cả người dơ hết rồi sao?"

"Ôi? Không quan trọng, chỉ có điều là đã đem quần áo của ngươi làm bẩn thôi."

Nàng cúi đầu nhìn đám bụi dính vào quần áo, lông mày cau lại, nét mặt xin lỗi.

Rõ ràng chuyện đó không cần để ý tới.

Cầm kem dưỡng buông xuống, mặc dù mới rồi nói không ngại để nàng giúp dọn dẹp, nhưng cũng chỉ là nói chơi rồi thôi, cũng không nghĩ đến Yuko sẽ làm thật.

Dù sao chúng ta mới quen biết không lâu, nhiều nhất chỉ có thể coi như bạn bè.

Đến nhà bạn, cho dù cảm thấy nhà người ta rất bừa bộn, bạn bè tốt cũng lười giúp dọn dẹp, đều là nói "Ngươi nhanh dọn dẹp lại đi", nhưng thường sẽ ít động tay vào.

Huống chi bây giờ Yuko lại đang dọn dẹp nhà cửa, cũng không để cho Haruna giúp một tay.

Phải nói Yuko quá hiền lành tốt bụng, còn gì khác không đây?

Không biết rõ Yuko đang suy nghĩ gì.

"Haruna? Tức giận sao?"

Bởi vì im lặng quá lâu khiến Yuko hỏi thêm lần nữa, từ trong đống sách đi tới kéo ống tay áo Haruna. Yuko nhìn Haruna hồi lâu mà không biết nàng đang nghĩ gì, càng sợ là Haruna đang tức giận.

Vốn không có tức giận.

Chẳng qua không hiểu Yuko xem Haruna là gì của nàng, mới có thể tự nhiên như vậy giúp dọn dẹp vệ sinh nhà cửa.

Lỗ tai có chút nóng lên, cũng may có tóc che lại. Nhìn Yuko lắc đầu một cái, nhỏ giọng nói "Không giận".

Yuko nhẹ nhàng thở phào, xoay người chuẩn bị tiếp tục công việc. Mà mình nhìn Yuko, có cảm giác chút nữa nàng lại phải đi tắm, liền đem kem dưỡng da đặt lại phòng tắm, bắt đầu giúp một tay dọn dẹp nhà cửa.

"Haruna, quyển sách này tại sao lại ở phía sau ghế sa lon? Sách còn đọc không?"

"A a, tìm rất lâu rồi, thì ra là rơi phía sau ghế sa lon, đặt ở trên khay trà đi, đợi lát nữa ta cầm về phòng."

"Haruna, tại sao lon nước này còn dư vậy?"

"Vứt sạch đi cho đỡ phiền phức."

"Cái này còn uống được mà"

"Dài dòng."

"Haruna, bánh pút-đing này mở từ lúc nào? Mốc hết cả rồi......"

"Oa a, bẩn chết, mau vứt đi."

Nói chuyện trong lúc dọn dẹp, lúc đầu Haruna còn cảm thấy mình bị Yuko nhìn thấy như vậy sẽ vô cùng xấu hổ, nhưng tần suất xảy ra quá nhiều, đến cuối cùng Haruna đã có thể thản nhiên đối mặt.

Bất quá thay vì nói là thản nhiên cũng không bằng nói là đã để mặc kệ.

Ở trong lòng Yuko, cô y tá Kojima ngăn nắp gặp gỡ tại bệnh viễn đã sớm biến mất luôn rồi.

Cảm giác trong lòng Haruna bây giờ là cam chịu.

Bất quá cũng tốt, sớm phơi bày bản thân ra cũng tương đối ổn, nếu đợi đến sau khi Yuko nghĩ rằng Haruna mặt nào cũng tốt đẹp, lúc đó đến nhà sợ sẽ thất vọng hơn bây giờ.

Sau khi dọn dẹp xong, Haruna cảm thấy nhà mình đã không còn như trước.

Nói thằng ra là trước đây nó rất đẹp, chẳng qua từ khi Haruna dọn về đã làm cho nó mất đi dáng vẻ ấy.

Yuko so với Haruna có vẻ mệt hơn nhiều, trên người và quần áo đều ướt mồ hôi. Lại đi vào trong phòng cầm quần áo mới đưa cho nàng, đem quần áo cũ ném vào máy giặt. Chờ Yuko đi ra, mình cũng vào phòng tắm rửa một chút, giặt quần áo xong trực tiếp cầm đi phơi. Trời bên ngoài vẫn còn mưa, phơi ở ngoài cũng không thể hong khô là bao.

Làm xong hết thảy công việc thì kim đồng hồ đã chỉ số 12, ngày mai còn phải làm việc, không sai biệt lắm nên nghỉ ngơi.

"Việc này, Haruna? Ta ngủ ở đâu?"

Mặc một chiếc áo rộng thùng thình, Yuko đứng trước cửa phòng có chút bất an nhìn Haruna.
"Cùng ta ngủ chung đi."

"Hả?"

"Nhà Haruna không có nệm trải dưới sàn, ghế sa lon lại quá nhỏ không thích hợp để ngủ. Yuko chỉ có thể ngủ cùng ta. Haruna sẽ lấy thêm chăn."

"Ôi trời!"

Mặt Yuko đỏ lên, cầm tay áo che lên trên mặt, giống như đang xấu hổ, chỉ để lộ ánh mắt nhìn Haruna.
Vốn cùng là nữ nhân nên ngủ chung cũng không có vấn đề gì, nhưng vẻ mặt Yuko như thế ngược lại làm Haruna cũng có chút xấu hổ.

"Ghét cùng Haruna ngủ chung sao?"

"Không, không phải vậy."

Yuko vội vàng khoát tay, tiến lên mấy bước nhảy lên giường, ngoan ngoãn ngồi đó, nhìn Haruna lấy chăn từ trong tủ ra.

"Ta tắt đèn đây."

"Ân."

'lách cách' một tiếng, sau đó căn phòng tối om. Bên ngoài là thành âm mưa to đập vào của sổ, mog mẫm đường trở lại trên giường, nằm xuống bên cạnh, Yuko có chút chuyển động.

"Mùi của Harunanthật thơm a."

"Hừ......biến thái."

"Ôi......"

Cho dù không nhìn thấy cũng có thể tưởng tượng được Yuko nhất định đang cau mày.

"Nhanh lên ngủ đi, ngày mai còn phải làm việc."

Nhỏ giọng nhắc nhở nàng một câu, nhắm hai mắt lại.

"Oa a, Haruna nhắm mắt lại nhìn cũng rất dễ thương."

"......"

Lỗ tai không tự chủ đỏ lên, chu miệng, mở mắt ra. Yuko không biết từ lúc nào đã dịch chuyển lại rất gần. Mắt cũng đã thích ứng được với bóng tối, cộng với ánh trăng bên ngoài, có thể nhìn rõ đường nét của nàng, nháy mắt lộ vẻ rất vui.

"Trong nhà bừa bộn, căn bản nhà cửa cũng rất dơ bẩn, hoàn toàn không có gì dễ thương."

"Bất luận thế nào Haruna cũng rất dễ thương"

Không nói gì thêm, chẳng qua là rụt người chui lại vào chăn.

Nhắc tới mới nhớ, vẫn luôn bị Yuko khen dễ thương, dễ thương, rốt cuộc là cảm thấy chỗ nào dễ thương đây?

Hoàn toàn không hiểu.

Mới vừa rồi dọn dẹp lại nhà cửa nên cũng hơi mệt một chút, không hỏi Yuko thêm nữa, nhỏ giọng cùng nàng nói một câu "Ngủ ngon".

Ý thức mơ màng cảm thấy giống như bị người khác sờ sờ tóc, tạo cảm giác rất an tâm.

Sau đó, người kia cũng rất ôn nhu nói "Haruna, ngủ ngon."

Tiếng mưa bên ngoài một chút cũng không ảnh hưởng tới mình.

Ngủ một giấc thật ngon.

3 nhận xét:

  1. người ta bỏ ăn bỏ học hóng fic cuối cùng lại bị bỏ bom lòng đau tê tái TT^TT

    đi học cả ngày giờ mới lê xác cùi lên đây *lột tem* em bé bỏng TT^TT

    chưa kịp đọc nữa =]] nhìn thấy cái dòng nhắn nhủ đầu tiên là phải cấp tốc chạy xuống comment liền rồi =]]

    rủ về nhà rồi tiếp theo sẽ là làm gì đây a :v :v :v :v

    Trả lờiXóa
  2. double comment có bị banned không á :v :v :v :v

    chời ơi mẹ ơi kawaiiiiii~~ *bấn loạn nhảy tưng tưng*

    đáng yêu k chịu nổi chời ơi =))) Yuu thế nào cuối cùng vẫn phải dọn nhà cho chị mèo =)) đáng yêu dã man dã man dã man =))

    thực sáng suốt khi quyết định k đọc QT trước để chờ Apri edit mà :3 chời ơi bấn quá :3 :3

    Trả lờiXóa
  3. Cũng thật sự không hiểu chị nhà, ở bẩn chi cho lắm vào rồi cuối cùng không dám cho ai tới nhà chơi =]] Thật tội nghiệp cho Yuko nhà mình sau này phải làm kiếp thê nô, thuận thảo với chị nhà.

    Ban Hip thì Apri biết mần ăn với ai đây =[[
    Chúng ta cùng nhau tiến lên nào =]]

    Trả lờiXóa