15 tháng 10, 2012

[Fanfic] Tình yêu ấy đến quá trễ

Love that Came Too Late
[Tình yêu ấy đến quá trễ]

Người viết: Oshiri48

Người dịch: Tôi

Thể loại: Hiện đại, Shoujo Ai

Couple: AtsuYuu, KojiYuu

Link: osr48.tumblr.com

Fic được dịch ra tiếng Việt khi chưa có sự đồng ý của người viết, cảm phiền đừng ai mang ra khỏi thôn. Xin cám ơn

Lảm nhảm: 

Thế nào là ĐÚNG hay SAI

Thế nào là NÊN hay KHÔNG NÊN

Tình yêu có lý lẽ của riêng nó

Hãy cứ thế mà yêu đi

Cho dù là tình muộn
------------------------

"A~"

Thở hắt một hơi thật dài trong khi đặt lưng xuống giường. Tôi chỉ vừa về tới căn hộ của mình sau khi hoàn tất mọi công việc. 

Gừ, hôm nay quả là một ngày bận rộn. 


Quay quảng cáo, ghi hình, tập luyện vũ đạo cho buổi biểu diễn K7 và trở thành khách mời trong một chương trình tạp kĩ. Trời ạ! Đôi lúc tôi cảm thấy 24 giờ trong 1 ngày chẳng thấm thía vào đâu. Tôi cần 25 giờ. Không, tôi cần một ngày có 30 giờ. 


Thực ra, tôi đã phàn nàn chuyện này với quản lý. Nhưng cuối cùng, câu trả lời nhận được cũng chẳng giúp ích được gì, bởi hiện giờ tôi là thành viên nổi tiếng nhất của AKB48. 


YADA! Á!  Đâu phải tôi không muốn mình được nổi tiếng. Chẳng qua tôi muốn có thêm thời gian nghỉ ngơi thôi mà. 

Tôi nên đổ lỗi chuyện này cho cô gái tên Maeda Atsuko. Kể từ khi em tốt nghiệp một năm trước, tôi không có lựa chọn nào ngoài việc phải mang trên vai gánh nặng trở thành Ace của AKB48 thay em. 

Tôi không bao giờ tưởng tượng nổi, với thân thể nhỏ bé kia, Acchan lại có thể mang nhiều trọng trách đến như vậy. Thật đáng kinh ngạc. Trên cương vị là hai thành viên nổi tiếng nhất, chúng tôi từng chia sẻ gánh nặng này cùng nhau. Và giờ, em đã rời khỏi AKB48. 


Tôi luôn nghĩ, Acchan như một người bạn và đối thủ của tôi. Vì em, tôi làm việc thật chăm chỉ trong AKB. Khi em tốt nghiệp, tôi từng nghĩ mình sẽ không còn có thể như xưa. Tuy nhiên, thời gian đã chứng minh tôi sai lầm. 

A, suy nghĩ về nó làm tôi cảm thấy đau đầu. Yappari, tôi nên đổ lỗi cho Acchan về tình cảnh hiện giờ của mình!



Tuy nhiên, không sao cả. Cuối cùng thì, tôi sẽ có kì nghỉ vào ngày mai. 


Yokatta! Sau tất cả những công việc vất vả, tôi xứng đáng được nghỉ ngơi chứ. Tôi có sẵn kế hoạch cho ngày mai rồi. Tôi mỉm cười trong khi mường tượng sẽ dành trọn ngày nghỉ cùng với người đặc biệt của mình.


Thức dậy, rời giường và đi vào phòng tắm. Đắm mình trong nước lạnh sẽ khiến đầu óc tôi tỉnh táo hơn. 

Xong xuôi, tôi lau tóc mình bằng một chiếc khăn và trở lại phòng ngủ. Nghe tiếng chuông điện thoại reo lên. Tôi đến bên nó cùng với sự phấn khích.

" Chắc là em "


Tôi cau mày khi nhìn vào điện thoại. ' Mèo ngơ của tôi ' trên màn hình. Trời ạ, lý do gì mà bạn gái của tôi lại gọi đến trong lúc này?

" Xin chào... "

" Xin chào, Yuuchan.. "

" Có chuyện gì, Nyannyan? "

" Ngày mai cậu rảnh phải không? "

" Ế? Nyannyan sao lại biết? "

" Quản lý nói với tớ.. "

Tuyệt! Đáng lẽ ra tôi phải nói với quản lý không được cho Haruna biết chuyện này.

" Ye-yeah, ngày mai tớ rảnh "

" Tốt! Tớ cũng rảnh vào ngày mai. Vâng, đáng lẽ ngày mai NO3B phải thu âm cho đĩa đơn tiếp theo, nhưng đột nhiên Miichan lại cảm thấy không khỏe nên chúng tớ đã hủy rồi. Cậu và tớ sẽ rảnh vào ngày mai. Vì vậy, chúng ta hãy đi hẹn hò nhé. Đã lâu rồi chúng ta không có hẹn hò. " Nyannyan hăng hái nói.

Cổ họng tôi nghẹn lại sau những gì cô nói. Mèo con của tôi, tại sao cậu lại rảnh rỗi sai thời điểm như thế này?

" Xin lỗi, Nyannyan. Tớ có một số chuyện phải giải quyết vào ngày mai... "

" Chuyện gì? "

" Ờ thì... "

Tôi nên nói gì? Hãy suy nghĩ về nó, Oshima Yuko! Hãy suy nghĩ! Hãy suy nghĩ!

" Ờ thì..tớ phải về quê. Tớ cần về thăm cha. "

Hà hà.. Giỏi lắm, Yuko!

" Ồ, đó là lý do tại sao .. A! Tớ có ý này, Yuuchan. Tớ có thể đi cùng cậu. Chúng ta sẽ c- "

" Không! Không thể được! "

Ôi, Chết tiệt!

" Tại sao, Yuuchan? "

" Bởi vì.. Bởi vì.. "

Bởi vì gì, Yuko? Thiên tài Oshima Yuko đi đâu rồi?

" Ưm? "

" Bởi vì cha nói ông muốn bàn về điều gì đấy riêng tư. Một vấn đề gia đình. Sẽ không thoải mái khi có người ngoài ở đó ".

Bởi vì tớ sẽ hẹn hò cùng người khác!

" Tớ hiểu... "

" Xin lỗi, Nyannyan "

Tớ thực sự, thực sự xin lỗi..

" ...... "

" Nyannyan, cậu có giận tớ không? "

" Không. "

Haruna không giận tôi. Tuy nhiên, từ giọng nói, tôi có thể đoán rằng cô ấy đang thất vọng.

" Tớ hứa, nếu có ngày nghỉ khác, tớ sẽ dành nó cho cậu.. "

" Được rồi ~ "

" Tớ nhớ cậu nhiều lắm, Nyannyan "

" Ừm.. "

" Tớ yêu cậu "

" Tớ biết "

Bạn gái ngơ của tôi..

" Cậu nên ngủ đi, Yuuchan. Dạo gần đây cậu làm việc quá nhiều. Tớ không muốn cậu dính bệnh "

" Nhưng, tớ muốn nói chuyện với cậu lâu hơn. Thật sự rất cô đơn khi không có cậu ở đây "

" Yuuchan! "

" Được rồi. Tớ biết rồi. Tớ sẽ làm bất cứ điều cậu nói.. "

" Vậy thì, ngủ ngon "

" Ngủ ngon. Tớ yêu cậu "

" Tớ biết... "

Sau đó, Haruna gác máy. Trời ạ, tôi đã hy vọng cô ấy trả lời lại bằng ba từ.

Tôi đặt điện thoại lại chỗ cũ và quay đầu nhìn cửa sổ. Tôi mở nó ra và ngắm phong cảnh về đêm ở Tokyo. Có thể cảm thấy cơn gió lạnh lướt qua da thịt. 

Tôi nhắm mắt lại và nghĩ về Haruna. Tôi cảm thấy tội lỗi. Chúng tôi đã ở bên nhau gần 3 năm. Ngày Haruna chấp nhận lời tỏ tình của tôi, tôi đã hứa với bản thân mình rằng sẽ mãi yêu và không bao giờ nói dối cô ấy. Nhưng, tôi thật sự rất tồi tệ. Tôi đã phá vỡ lời hứa của mình. Tôi lừa dối Haruna. 


Khốn kiếp, Maeda Atsuko! Tại sao lại làm tôi rơi vào tình yêu với em trong khi tôi đã có Haruna?

** Ngày hôm sau **

Tôi đã chờ Acchan gần 2 giờ đồng hồ trong xe. 

Hôm nay, em có lịch quay PV cho đĩa đơn mới nhất sẽ phát hành vào tháng tới. Acchan nói nếu theo tiến độ, mọi việc sẽ xong lúc 1 giờ chiều. Đồng hồ của tôi cho thấy đã là 2 giờ 50. 


Tôi thực sự có thể ra khỏi xe và xem xét việc mọi việc. Nhưng, điều đó đồng nghĩa với việc tự sát. Có một số phóng viên và quay phim ở đây. Nếu tôi chường mặt ra, thời sự này mai sẽ có tin " Oshima Yuko của AKB48 đã đến chỗ ghi hình của Maeda Atsuko ". Sau khi xem nó, một cô gái tên là Kojima Haruna sẽ đến để giết tôi. Oshima Yuko được an nghỉ tại nơi chốn an bình. Amen. Thật là một câu chuyện hoàn hảo!

Yada!

Tôi nghe được ai đó gõ cửa xe. Quay đầu và nhìn thấy cô gái mà tôi chờ đợi đang đứng bên cạnh chiếc xe.

" Ôi, Chúa ơi! Cuối cùng em cũng tới. Tại sao lại lâu như vậy? "

Acchan ngồi xuống cạnh tôi.

" Xin lỗi, Yuko. Đạo diễn là người quá cầu toàn. Cả đoàn đã phải thực hiện cảnh quay rất nhiều lần cho đến khi ông ta hài lòng. "

" Lý do nhiêu đó đủ rồi. Ra khỏi nơi này đã. Em muốn đi đâu trước không? "

Acchan lắc đầu.


Trong căn hộ của Acchan,

Tôi nằm dài trên chiếc ghế một cách thoải mái. Dạ dày của tôi kêu réo rồi.

" Acchan, chị đói! "

" Hãy kiên nhẫn, Yuko. Sắp xong rồi!  "

Acchan là fan hâm mộ cuồng nhiệt của thức ăn. Bạn sẽ không thể nào tưởng tượng nổi bên trong cơ thể nhỏ bé lại tồn tại sự thèm ăn lớn đến như vậy. Tôi nghĩ rằng đường ruột của Acchan có vấn đề, nên dù ăn bao nhiêu đi nữa, chẳng thể mập nổi. Tôi ghen tị với em đấy! 

Mặc dù yêu thức ăn, Acchan lại không thể nấu ăn. Em đã cố gắng rất nhiều lần, nhưng kết quả thì lại không được tốt cho lắm. Vì vậy, tôi thật sự rất ngạc nhiên khi em nói đã học nấu ăn dạo gần đây. Và bây giờ, Acchan trong nhà bếp, nấu ăn.

" Yuko, thức ăn đã sẵn sàng! "

" Được rồi! "

Cả hai chúng tôi ăn tối..

" Itadakimasu "

" Itadakimasu "

Tôi nhìn vào thức ăn. Nó trông ngon đấy. Tuy nhiên, một số kinh nghiệm trước đây với đồ ăn Acchan nấu làm tôi cảm thấy chút do dự.

" Ăn đi, Yuko. Em nấu chúng cho chị đấy. "

" Rồi. "

" Nhanh lên. Em không cho thuốc độc vào đồ ăn đâu. "

" Thế thì tốt. "

Tôi vẫn không đụng đến thức ăn.

" Yuko! "

" Hãy nhớ rằng, nếu thức ăn dở tệ, chị sẽ nói thẳng. Chị không như Takamina, sẽ ăn bất cứ thứ gì em nấu, kể cả mùi vị của nó khủng khiếp đến thể nào chăng nữa. Ngay cả khi món ăn đó sẽ làm em ấy đau bụng "

" Em biết rồi ~ "

Tôi bắt đầu ăn..

" Woah, nó rất ngon! "

" Arigatou! "

Acchan nở nụ cười thật tươi.

" Chị có thể ăn nó mỗi ngày trong suốt phần đời còn lại của mình... "

" Thật không? Yokatta! "

" Sugoi, Acchan! So với Nyannyan, người không có sự tiến bộ trong việc nấu nướng của cô ấy, em thực sự tuyệt vời. "

Tôi có thể thấy nụ cười của em từ từ biến mất khỏi khuôn mặt.

" Có chuyện gì vậy, Acchan? "

Em lắc đầu " Không có gì. "


-Bed Time-

Tôi đang nằm trên giường cùng em. Vòng cánh tay quanh eo và chôn đầu của mình trên cổ em. Lạy chúa, em thật thơm~

" Cảm ơn vì ngày hôm nay, Yuko. "

" Vì cái gì? "

" Một buổi sáng hẹn hò lãng mạn, chờ em trong khi em đang ghi hình, ăn thức ăn mà em nấu, và ở cùng em đêm nay. Hôm nay là ngày rất vui vẻ. "

" Có gì đâu. "

" Yuko, chị có biết việc em viết lời bài hát cho đĩa đơn tiếp theo không? "

" Ế, thật không? Sugoii ~ em viết về? "

" Em đã viết một bài hát về chúng ta. "

" Chúng ta? Em đang đùa phải không? "

" Bài hát về một tình yêu bí mật. Về một tình yêu đến nhầm thời điểm, khi cô và người yêu bí mật của mình đã có người khác. Một điều có vẻ sai, nhưng lại có vẻ đúng "

Nghe những lời Acchan thốt ra làm trái tim tôi đau đớn. Tôi biết điều em muốn nói. 

Em đã có Takamina, tôi thì có Haruna. Tuy nhiên, chúng tôi lại rơi vào tình yêu với nhau. Chúng tôi biết rằng một ngày nào đó, sẽ phải kết thúc tình yêu này, nhưng lại không thể ngăn được cảm giác của mình. Tình yêu của chúng tôi quá độc ác.

" Ca khúc đầu tiên em viết về chúng ta. Em không sợ Takamina sẽ ghen tị sao? " Tôi cố gắng trêu chọc em.

" Vậy, không để cho Takamina biết bí mật nhỏ của chúng ta là được "

Nhỏ? Nó không nhỏ chút nào, Acchan à..

" Được thôi. Em có thể hát ngay bây giờ? Chị muốn là người đầu tiên nghe nó " 

" Nhưng, thật xấu hổ.. "

" Daijoubu.. Vì chị, làm ơn đi " tôi cho em thấy đôi mắt cún con của mình.

" Được rồi .. Vì chị "

Sau đó, Acchan ngồi bắt chéo chân trên giường. Tôi thì vẫn nằm đó. Chúng tôi nhìn nhau. Tôi có thể thấy đôi mắt em trở nên phiền muộn. Và, em bắt đầu hát ..


Tôi chỉ có một trái tim
Làm sao? Lại có hai người đánh cắp nó?
Tôi chỉ có một tình yêu
Làm sao tôi có thể cho hai người

Bạn không thể nói rằng Acchan có một giọng ca tuyệt vời. Đó không phải là điều quan trọng đối với một thần tượng. Tuy nhiên, giọng của em ấy mềm mại, có thể làm cho trái tim bạn bình tĩnh lại. Và một điều nữa, có thể cảm thấy rằng em ấy hát với tất cả trái tim mình. Nó có thể làm bạn cảm nhận được những nỗi lòng em ấy muốn truyền tải khi hát.

Tôi chỉ có một cảm giác
Làm sao tôi có thể chia sẻ với cả hai?
Tôi chỉ có một cuộc đời
Làm sao tôi có thể dành trọn nó cho ai?

Tôi có thể nghe thấy giọng em run lên. Tôi cầm lấy tay em. Và em tiếp tục hát phần điệp khúc..

Một tình yêu đến quá trễ
Bông hoa trắng này, cuối cùng cũng sẽ héo khô
Một tình yêu đến quá trễ
Như sóng biển kia cuốn trôi những lời trên cát
Chúng ta chỉ chờ đợi để nói lên câu tạm biệt

Em ngừng hát và quay người đi. Tôi nhìn lưng em rung lên. Em khóc.. Tôi ngồi trên giường và ôm em từ phía sau..

" Em là một kẻ mít ướt phải không? " Em cố gắng thốt lên lời giữa những tiếng nấc

" Chị vẫn yêu em ngay cả khi em là một người hay mít ướt đi chăng nữa. Đối với chị, em là một người đặc biệt.. "

 " Haruna? Cô ấy có đặc biệt với chị không? "

Tôi không bao giờ mong đợi câu hỏi này. Tôi suy nghĩ một hồi lâu trước khi trả lời nó.

" Haruna là người yêu của chị. Không ai có thể thay thế cô ấy trong trái tim chị. Cũng như Takamina với em vậy. Tuy nhiên, em cũng có vị trí đặc biệt trong trái tim chị. Đặc biệt đến nỗi ngay cả Haruna cũng không thể giành nó từ em. Nó có thể là một nơi bí mật, nhưng đủ lớn cho tình yêu của chúng ta. "

Em bắt đầu ngừng khóc ..

" Em ghét chị, Yuko! "

" Chị yêu em, Acchan! "

" Em ghét chị. "

" Chị yêu em. "

" Em ghét chị. "

" Chị yêu em. "

" Em ghét chị. "

" Chị yêu em. "

" Em ghét chị. "

" Chị yêu em. "

" Em yêu chị... "

Cuối cùng, em cũng đầu hàng.. Hehe..

" Chị yêu em nhiều lắm, Acchan.. Koala của chị.. "

" Đừng gọi em là Koala. Ngay cả Taka- "

" Đừng nói tên em ấy, làm ơn! "

" Ế? "

" Chị có thể yêu cầu em một điều? "

" Gì vậy, Yuko? "

" Chúng ta hãy quên rằng chúng ta đã có một người nào khác... "

Em quay đầu nhìn tôi và nói " Có nghĩa là gì? "

" Đêm nay, chúng ta hãy quên rằng em có Takamina, và chị quên rằng chị có Haruna. Đêm nay, chúng quên rằng tình yêu của chúng ta chỉ là một tình yêu bí mật. Chỉ cần nhớ về em và chị... "

" Yuko.. "

" Không sao đâu nếu em không muố- "

" Hãy biến em thành của chị trong đêm nay.. "

" Thật không? Em có chắc chắn, Acchan? "

Acchan quay lại. Em vòng tay quanh cổ tôi và hôn nhẹ lên môi tôi..

Em đẩy tôi cho đến khi lưng tôi chạm giường và thì thầm " Như chị nói đấy. Đêm nay là của chị và em... "

Đêm nay, tôi là của em và em là của tôi..



** 2 tháng sau **

Tôi đang hẹn hò cùng Nyannyan. Chúng tôi đi bộ dọc trung tâm mua sắm ở khu vực Shibuya. 

Gừ, đôi khi làm một thần tượng thật sự rất phiền hà. Tôi phải đội mũ và đeo kính đen, trong khi đó Nyannyan đeo khẩu trang chỉ để che mặt chúng tôi lại.

" Nè Yuuchan. Hãy đi đến một cửa hàng CD.. "

" Được rồi. Cậu muốn mua CD gì? "

" Ế, Yuuchan quên sao? Hôm nay là ngày phát hành đĩa đơn mới của Acchan. "

GÌ?! Đừng nói với tôi rằng Nyannyan.....

" Tớ muốn mua đĩa đơn của Acchan. Cậu đã nghe chưa? Đó là một ca khúc ballad rất hay. Tiêu đề ' Một tình yêu đến quá muộn '. Acchan đã viết lời đó. Ôi, tớ thực sự yêu bài hát kể từ lần đầu tiên nghe nó! Giống như loại thuốc có thể làm cậu nghiện vậy! "

Ế?!! Majisuka?!

Chúng tôi đến một cửa hàng và mua CD của Acchan. Không chỉ một! Haruna mua tất cả các ver của CD đó!

Sau đó, chúng tôi tiếp tục đi bộ. Trong khi tôi nắm tay Haruna và cô ấy vẫn tiếp tục hát ' Một tình yêu đến quá muộn ' theo cái cách rất hạnh phúc..

Ôi, thế giới này đang tràn đầy sự mỉa mai..

4 nhận xét:

  1. hơ, vậy là bắt cá 2 tay à, mà cả 2 đều bắt cá, thật đáng sợ >.<

    Trả lờiXóa
  2. Tình yêu mà, nhiều khi không lường được, không biết được. Nhưng hình như tác giả cũng có viết TakaHaru hay sao ấy, nói chung là tình tay 4 lòng vòng lẩn quẩn, ai cũng phải gánh chịu nỗi đau của riêng mình.

    Trả lờiXóa
  3. Thế cái này có chap tiếp theo phải ko bạn? Cám ơn bạn đã edit!!!

    Trả lờiXóa
  4. Cái này thì chỉ là one shot thôi, nhưng tác giả cũng có viết tầm vài fic về sự tay tư này.

    Không có gì, vì niềm vui mà!!!

    Trả lờiXóa